“Khi bắt đầu với một lĩnh vực mới, thường ta sẽ với quá cao”
Diệu Anh Cao (@dju-ank-nek) là một giảng viên trẻ của bộ môn Digital Painting tại ColorME. Diệu Anh đã bắt đầu làm việc tại ColorME khi đang còn là sinh viên và đến nay đã có kinh nghiệm gần 2 năm làm giảng viên/ trợ giảng. Hãy cùng xem những chia sẻ thú vị từ Diệu Anh trong số ColorME Palette lần này nhé.
Diệu Anh Cao (@dju-ank-nek) là một giảng viên trẻ của bộ môn Digital Painting tại ColorME. Diệu Anh đã bắt đầu làm việc tại ColorME khi đang còn là sinh viên và đến nay đã có kinh nghiệm gần 2 năm làm giảng viên/ trợ giảng. Hãy cùng xem những chia sẻ thú vị từ Diệu Anh trong số ColorME Palette lần này nhé.
“Khi bắt đầu với một lĩnh vực mới, thường ta sẽ với quá cao”
“Khi bắt đầu với một lĩnh vực mới, thường ta sẽ với quá cao”
Diệu Anh Cao (@dju-ank-nek) là một giảng viên trẻ của bộ môn Digital Painting tại ColorME. Diệu Anh đã bắt đầu làm việc tại ColorME khi đang còn là sinh viên và đến nay đã có kinh nghiệm gần 2 năm làm giảng viên/ trợ giảng. Hãy cùng xem những chia sẻ thú vị từ Diệu Anh trong số ColorME Palette lần này nhé.“Khi bắt đầu với một lĩnh vực mới, thường ta sẽ với quá cao”
Diệu Anh Cao (@dju-ank-nek) là một giảng viên trẻ của bộ môn Digital Painting tại ColorME. Diệu Anh đã bắt đầu làm việc tại ColorME khi đang còn là sinh viên và đến nay đã có kinh nghiệm gần 2 năm làm giảng viên/ trợ giảng. Hãy cùng xem những chia sẻ thú vị từ Diệu Anh trong số ColorME Palette lần này nhé.“CƠ DUYÊN TRỞ THÀNH GIẢNG VIÊN ĐẾN VỚI CHỊ MỘT CÁCH RẤT TÌNH CỜ”
Điều gì đã khiến chị từ một cô sinh viên học kinh tế trở thành một giảng viên dạy Digital Painting như ngày hôm nay?
Thực ra chị đã thích vẽ từ rất lâu rồi. Khi còn nhỏ, chị đã mày mò xem youtube các video tutorial, tập vẽ tay, vẽ trên điện thoại nhưng bố mẹ chị không ủng hộ chị theo ngành vẽ cho lắm. Điều này cũng đúng thôi vì lúc đó chị đang học trường chuyên nên chắc ít bố mẹ nào muốn con chuyển từ học chuyên nhảy sang mỹ thuật.
Sau đó, chị tiếp tục nghe lời bố mẹ và học ở trường hiện tại. Nhưng đến khi vào trường thì chị nhận ra chị không hề thích thú khi học những môn về kinh tế. Sau đó, tình cờ chị lại có một người bạn học ở colorME. Chị còn hay chở nó đi học ở cơ sở Chùa Láng nữa. Lúc đó bạn chị khen colorME dữ lắm, bảo các anh chị ở colorME rất vui, thân thiện và đáng yêu.
Chị đã quyết định dành số tiền mình kiếm được để đăng ký khóa học Digital Painting tại colorME. Sau khi học xong chị tiếp tục luyện tập, trau dồi bản thân và đến đợt tuyển dụng thì chị có apply vào làm trợ giảng. Và kết quả là gắn bó đến tận bây giờ luôn.
Điểm chị thích nhất ở bản thân mình hay điều chị muốn học viên sẽ nhớ về mình là gì?
Chị là một người hay cười và được mọi người khen là cười duyên. Chị cũng rất thích điều này vì thường các bạn học viên đều là những người mới bắt đầu, nên nếu gặp giảng viên khó tính sẽ dễ ‘’dấu dốt’’, ngại hỏi nên chị luôn mong muốn học viên của mình nhớ đến chị với sự vui vẻ, thân thiện để các bạn thoải mái hơn.
Chẳng phải cố gắng mà bình thường chị vốn là người hay cười, luôn quan sát và nhiệt tình giúp đỡ với mọi người rồi. Chỉ cần thấy người khác gặp trục trặc một cái là chạy đến hỏi han luôn, đặc biệt là với những bạn ngại hỏi.
Có những quy tắc khi giảng dạy nào mà chị luôn ‘’khắc cốt ghi tâm’’ không?
Có nha. Vì những học viên đến với colorME hầu hết là những beginner (người mới bắt đầu) nên khi làm giảng viên tại colorME, đặc biệt là với bộ môn Digital Painting này nữa, cái quan trọng nhất là phải có cho mình mindset của một beginner.
Những kiến thức cho dù nhỏ nhất cũng không được nghĩ là họ cũng biết, mình luôn phải nói ra, giảng kỹ để các học viên có thể hiểu. Vì chỉ khi họ hiểu, họ mới có thể đồng hành, đi xa được nếu không thì sẽ rất dễ mất động lực mà bỏ ngang.
Một cái nữa chị đúc rút được quá trình quan sát của mình đó là học viên sẽ không nghe những giảng viên chữa bài quá kỹ một cách cực đoan như gạch, chê, sửa từng chút. Vì ai cũng có cái tôi nên nếu bị chê trách quá nhiều sẽ khiến học viên có phản ứng ngược lại, không tiếp thu nữa. Vậy nên chị luôn giữ độ chi tiết khi góp ý, chữa bài ở một mức nhất định. Khen trước sau đó mới đưa ra một số gợi ý chỉnh sửa sau.
Trong quá trình giảng dạy thì chị nhận thấy đặc điểm chung của các học viên theo Digital Painting là gì?
Ít nói và trầm tính. Chị nghĩ có thể do các bạn cảm thấy tự ti và luôn nghĩ mình vẽ chưa đủ tốt, chưa bằng người A người B, nên thường mọi người luôn giữ im lặng trong lớp chứ không hay trò chuyện hay trêu đùa nhau. Do đó chị càng phải chủ động hỏi han để giúp đỡ được các bạn ý. Một cái nữa là mọi người đều có nguồn cảm hứng liên quan tới những thứ ảo diệu, phép thuật vì hầu hết mọi người từ nhỏ đã rất thích phim hoạt hình, truyện tranh hay cổ tích, siêu nhân,.. Trí tưởng tượng của các bạn thường khá bay bổng vì với lĩnh vực này, mọi người có thể kiến tạo cả một thế giới riêng của mình qua các nét vẽ.
Chị nghĩ điều gì đang cản trở các bạn phát triển trong lĩnh vực này?
Chị thấy là thứ khiến cản trở sự phát triển của các bạn ý nhất đó chính là việc với quá cao khi vừa mới bắt đầu. Ban đầu, mọi người luôn hướng tới những style vẽ quá siêu thực, quá cao siêu. Mọi người luôn gấp gáp muốn vẽ đẹp được luôn mà không để ý đến hành trình để đạt được điều đó chắc chắn sẽ rất dài, cần nhiều thời gian để học hỏi và rèn luyện.
Trong khi có rất nhiều những style vẽ cơ bản và đơn giản hơn có thể học và làm đẹp ngay được nhưng vô cùng cần thiết để xây dựng nền tảng, mọi người lại không hề để ý đến. Và khi các bạn học trong vòng hai tháng, cảm thấy không vẽ được những thứ như mình mơ ước, các bạn sẽ cảm thấy nản chí và thấy mình không hợp với bộ môn này, không làm đủ tốt và bỏ ngang luôn.
Vậy có "liều thuốc đặc trị" nào để giải quyết tình trạng trên không ạ?
Chị nghĩ "liều thuốc đặc trị" ở đây chính là mọi người cần xác định con đường mình cần đi để đạt được mục tiêu của bản thân và chia ra từng chặng trên con đường đó. Giống như một cái thang có nhiều bậc thang, để chạm tới mục tiêu ví dụ như vẽ nhân vật Liên Quân chẳng hạn mình sẽ cần học những thứ cơ bản từ anatomy, dựng hình, trang phục,...sau đó tìm được một nơi để học và từ từ rèn luyện thêm.
Tất nhiên không phải con đường của ai cũng giống nhau. Một số người họ chỉ cần vẽ style đơn giản thì thời gian sẽ ngắn hơn rất nhiều vì đôi khi học hình cơ bản là được rồi. Quan trọng nhất là đừng chỉ nghĩ đến cái đích mà không nghĩ đến việc mình phải làm những cái gì.
‘’Giữ mình trong trạng thái động lực không hề dễ’’
Động lực của đa số mọi người đều là sự giàu có, sung túc, vậy với một lĩnh vực mà mọi người cho rằng khó kiếm tiền như vẽ, chị có quan điểm như thế nào?
Chị nghĩ có 2 kiểu người chính phấn đấu tới sự giàu có. Một là họ muốn giàu vì tiêu chuẩn sống cao. Hai là xã hội khiến họ muốn giàu như để có được sự tôn trọng của người khác. Riêng chị thì đơn giản là chị muốn một mức sống vừa đủ mà thôi. Chị muốn vẫn có thể duy trì đam mê của mình mà không chỉ chạy theo đồng tiền. Động lực của chị là chị được làm điều mình thích và vẫn vui. Chứ kiếm thật nhiều tiền mà thấy bó buộc, không vui thì để làm gì nhỉ?
Và tất nhiên trong lĩnh vực vẽ vời cũng không thiếu cơ hội để kiếm tiền như: vẽ bìa sách cho các nhà in, vẽ commission cho khách theo yêu cầu hay thực tập sinh cho các bên media,... đều là những công việc mà beginner có thể làm được. Tuy nhiên cơ hội là giành cho tất cả mọi người, nên người kiên trì tìm kiếm và phát triển bản thân sẽ là người có được những cơ hội tốt nhất.
Chị gặp tình trạng art block nhiều không và chị đã vượt qua nó như thế nào?
Chị hay bị art block khi chị không đủ thời gian để hoàn thiện các sản phẩm cá nhân vì phải lo từ việc dạy học, sửa bài, học trên trường và đôi khi là vẽ mô phỏng những thứ lặp đi lặp lại. Chị thoát art block bằng cách đi xem một bộ phim animation hay anime nghệ nghệ một chút để tìm cảm hứng vẽ.
Mặt khác, art block cũng là hội chứng ‘’tờ giấy trắng;; khi mình có nhiều ý tưởng nhưng ko biết bắt đầu từ đâu. Cách giải quyết ngay lập tức của chị đó chính là phải viết ra luôn, lắp ghép từng mảnh ý tưởng, xem tranh về những mảnh ý tưởng đó và bắt tay vào làm. Vì nếu không làm gì thì sẽ vẫn tiếp tục bị art block mà thôi.
Bản thân em từng nhìn thấy nhiều bức tranh của những họa sĩ nghiệp dư đăng lên hội nhóm vẽ gặp phải khá nhiều comment chê bai tiêu cực, chị nghĩ sao về vấn đề này?
Hiện trạng này là có thật. Theo góc nhìn của chị, chị thấy người làm nghệ thuật có cái tôi cá nhân khá cao, đặc biệt là trong giới vẽ. Có nhiều người sẵn lòng comment rất tiêu cực để chê bai những lỗi mà họ nhìn thấy ở người khác chỉ để thỏa mãn cái tôi của bản thân mình. Có thể là do bản thân họ thấy tự ti và họ muốn đẩy sự tự ti đó sang người khác để thấy mình tự tin hơn.
Tuy nhiên đó chỉ là mặt tối, chị nghĩ những người có chuyên môn thật sự và những người tích cực sẽ đưa ra những comment có tính chất xây dựng hơn vì nhìn lỗi sai ai cũng nhìn ra được nhưng sửa thì không phải ai cũng sửa được đâu.
Palette màu của Diệu Anh
Content & Production: Đăng Đạt
Designer: Phương Mai
Art Direction: Hà Trang
Photographer: Phương Mai
Developer: Thế Anh